Câu chuyện của ...
Ba Chàng "Ngựa Lông Phòng Thủ" đã xâm mình đại diện Ca Đoàn lo toan mọi việc, người lo trang trí, âm thanh, kẻ lo món ăn sao cho ngon miệng, ấy thế nào đã xong, còn phải huy động, cổ võ tinh thần, ngày đêm phậm phồng, đêm không ăn, ngày không ngủ.
Giời ơi!! sáng tối tập ăn tập nói, thế mà vẫn 'giun'. Bụng kêu "rong róc" đói rồi, mặc kệ tới giờ phải chạy 'show' sao cho đúng giờ.
Ôi đẹp quá!!! những đoá hoa Ỷ Lan thật kiêu xa trên những bàn tiệc đã làm tăng bầu không khí tiệc thêm phần vui tươi ấm áp. Mọi người trầm trồ khen "Ai mà khéo thế" ...... Tớ đấy ... thật không?
Ai đời thủa nào tiếp tân mà 'nại' e thẹn 'nàm' sao ấy, tụm năm tụm ba, bà tám bỏ quên khách vào ..... bó tay.
Người ta thì đội múa Thiên Nga còn ca đoàn đội múa chắc là Ngó Nga Ai Cha. Thôi ôi, chạy ngược chạy xuôi, đưa con đón cái... giờ này được không? Chao ôi!!! thật là bất công, sao không được chọn vào hàng múa cong.
Nhà thiết kế vé thật là Pro, cộng thêm duyên dáng năn nỉ bán vé, rút cuộc ai nhanh tay thì còn, chậm tay thì ở nhà coi em.
Tập hát...tập hát nghe bà con, làm ơn đi đúng giờ, hát chi mà lạ rứa, "chung một bờ vai" chứ đầu phải "ru ngủ". Hết 'xí quắt' rồi - không xong không về ...hu....hu
Tiệc tàn, người quét người dọn, dằn giựt nhau mà làm. Vui quá bà con ơi!!!! Ôi cái lưng của .... có tí tuổi rồi, hổng sao.... tối này ngon giấc, mộng lành, ngày mai sảng khoái, Amen xong rồi, Chúa ơi.
Tí Lộn xộn